Mọi người vẫn nói thao trường
Nơi này vất vả là đương nhiên rồi
Chẳng có chỗ đứng chỗ ngồi
Cơm ăn nước uống cũng thời khó khăn!
Lúc đầu nghe cũng băn khoăn
Nhưng rồi suy nghĩ lăn tăn làm gì
Vất vả cũng vẫn phải đi
Anh em chịu được cớ gì mình không?
Thế rồi màn, gối, chăn bông
Bông băng, kim chỉ, xà phòng, dầu thơm
Bình tông, quần áo, túi cơm
Buộc chằng cẩn thận chẳng chờm ba lô.
Sẵn sàng chờ đợi đến giờ
Chỉ huy ra lệnh tiếng hô lên đường
Hành quân ra đến thao trường
Người nào việc nấy chẳng nhường cho ai!
Triển khai luyện tập các bài
Thực hiện tình huống chẳng sai chút nào
Làm xong cũng thấy tự hào
Mình làm cũng tốt có sai đâu mà.
Giờ nghỉ ở lại trông nhà
Có thời gian để nhìn xa cảnh trời
Càng nhìn càng chẳng muốn rời
Cảnh cây thật đẹp, cuộc đời thấy vui./.
Trần Đức Hà